Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Dimitar Berbatov, đóa hồng không bao giờ nở ở Old Trafford

BÓNG ĐÁ ANH - Khi Man United đánh bại gã nhà giàu mới nổi Man City để “ẵm” Berbatov về trong những phút cuối cùng của kỳ chuyển nhượng hè 2008, cả Old Trafford hân hoan. Không hân hoan sao được khi họ đã sở hữu được sát thủ số 1 của Tottenham, cái tên có thể sẽ trở thành “nhân tố bí ẩn” mang lại diện mạo mới cho Qủy Đỏ, có thể trở thành Van Gol tiếp theo trong hình hài của King Eric hào sảng và vĩ đại.

LỊCH BÓNG ĐÁ HÔM NAY


Người hâm mộ Man United đã mơ về viễn cảnh của một “bộ tứ siêu đẳng” với sự biến ảo của Ronaldo, tấm lòng nhiệt huyết của Tevez, những bước chạy không biết mệt mỏi của Rooney và sự hoa mỹ đến nên thơ của “Sát thủ hoa hồng”.

Nhưng sự thật chẳng giống như mơ…

Những bước chạy lạc nhịp, những pha bỏ lỡ đen đủi, những giọt mồ hôi cùng ánh mắt mỏi mệt sau những pha tranh chấp...Dường như anh đã bỏ quên tất cả ở London trong màn sương mù dày đặc.

Anh dần mất hút trong đội hình khi không thể cạnh tranh vị trí, anh chỉ còn là lựa chọn thứ tư trên hàng công, thậm chí anh còn chẳng được ngồi trên băng ghế dự bị trong trận đấu lớn nhất mùa giải của Man United, chung kết Champions League. Ngày hôm đấy chỗ của anh là trên khán đài ngồi nhìn đồng đội quần thảo trên thảm cỏ xanh trong vô vọng.

Với 1 chân sút có giá hơn 30 triệu bảng, tát cả những điều đó có thể xem là 1 sự sỉ nhục. Nhưng với Berbatov,anh không hề có 1 lời oán than. Với anh,được thi đấu cho MU,được khoác màu áo đỏ đã là niềm hạnh phúc vô bờ. Có lẽ 1 cầu thủ với phong cách “hoài cổ” như Berbatov thật sự không hợp với Man United. Bản sắc của Man United được dựng xây trên nền tảng một lối đá tấn công hoa mỹ, nhanh, chuẩn, gọn… Nhưng với Berbatov, họ gần như không thể triển khai những bài tấn công sở trường. Lối đá đủng đỉnh như cưỡi ngựa xem hoa của anh đôi khi khiến thế công của Quỷ đỏ chững lại rất lâu.

Anh lạc lõng, anh không thể hòa nhịp. Cũng phải thôi. Ở Tottenham anh là tâm điểm của mọi đường bóng, mọi pha tấn công, nhưng ở Old Trafford anh chỉ là một trong rất nhiều ngôi sao, một mắt xích trong cả một tập thể. Anh phải đóng vai trò chim mồi, cục nam châm thu hút nhiều hơn, anh phải làm nền để đồng đội bắn phá khung thành và tỏa sáng

Hoa hồng tuy đẹp nhưng chóng tàn. Hoa hồng trong anh màu đỏ, Red Devils cũng mang sắc áo đỏ nhưng hai sự kết hợp ấy chỉ mang lại mảng màu tối tăm…

Tất nhiên điều gì đến rồi cũng sẽ phải đến như tất cả chúng ta đã biết, anh phải rời khỏi Nhà hát, đó thực sự là cái kết buồn cho những người yêu mến chàng trai Bulgari. Nhưng anh không hề oán trách , không hề quay lưng lại chỉ trích lại đội bóng cũ và Sir Alex như những gì Tevez đã từng làm. Đó không chỉ là tính chuyên nghiệp,đó còn là TÌNH YÊU. Khi có 1 phóng viên hỏi :"khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong sự nghiệp của anh là gì ?" Berbatov đã trả lời ngay lập tức :" Là khi tôi có màn ra mắt và được thi đấu cùng CLB từ năm 2008 , chức vô địch Ngoại hạng Anh cũng là 1 điều tuyệt vời nhưng đối với tôi được khoác lên mình chiếc áo đỏ là điều tuyệt vời nhất. "

Vậy đấy, khi Old Trafford không thể trở thành miền đất lành, khi thảm cỏ xanh không còn chỗ cho anh nữa thì tình yêu của anh dành cho sắc áo ấy vẫn thế, âm thầm nhưng nồng cháy, lặng lẽ nhưng vô bờ.KẾT QUẢ BÓNG ĐÁ ANH

Đã hai năm kể từ ngày anh không còn ở đây, hai năm đó Tổ Qủy chẳng xuất hiện thêm một người nghệ sỹ nào nữa. Dimitar, dẫu cho anh không thể trở thành Van Nistelroy thứ hai ở Nhà hát, cũng chẳng thể là một Eric Cantona khác, dẫu cho anh là người nghệ sỹ thất bại nhưng chắc chắn người ta sẽ nhớ về anh với những ký ức đẹp, nhớ về một chàng tiền đạo có lẽ kỳ lạ nhất trong số những người từng khoác trên mình màu áo đỏ. Một đóa hồng rực rỡ đến kỳ lạ nhưng cũng mong manh đến lạ kỳ…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét